Wendy giật thót cả người. Đuôi em xù lên lớn gấp đôi.
Gã ma mèo đen đâu chỉ đứng một mình. Ngay sau nó là hai con mèo khác. Một con màu nâu sẫm và một con vàng đậm. Con nào cũng có một ngôi sao màu trắng trên trán.
Thêm hai ma mèo nữa!
Chúng còn lớn hơn cả gã ma mèo đen.
Wendy là đồng loại của chúng.
Sau tiếng thét kinh hoàng, Wendy quay mình bỏ chạy.
Ba con ma mèo kia đồng thanh rống lên và đuổi theo em.
Wendy chạy như bay.
Em chạy như thề một tia chớp trong đêm tối. Về nhà mau đi. Về nhà mới được an toàn. Em nhảy qua bức tường bao quanh vườn nhà mình.
Ba con mèo kia bám theo em.
Lòng đầy căm hận. Wendy nhảy lại lên đỉnh bức tường và gào lên cảnh cáo. Cút đi! Đây là lãnh thổ của ta.
Ba con mèo kia dừng lại. Chúng đứng dưới bãi cỏ và ngước nhìn lên.
Rồi cả ba cùng phóng lên, nhẹ nhàng đáp xuống bờ tường.
Wendy phi ngay xuống đất. Em lao về phía cây sồi.
Nếu em có thể vào phòng thì em sẽ chiến đấu ngay từ bên trong.
Nhưng con mèo to nhất, con mèo nâu chạy nhanh hơn, đứng chắn giữa Wendy và cái cây.
Wendy dừng lại, em nhìn quanh hòng tìm một nơi để nấp, để trèo lên, để tẩu thoát.
Con mèo nâu tiến về phía em. Nó đang vờn quanh mình em.
Một cái bóng chấp chới phía sau đã khiến em quay lại. Con mèo vàng cũng tiến về phía em. Lông nó dựng đứng như lông nhím.
Wendy bị bao vây.
Thế là hết, em nghĩ trong cơn tuyệt vọng. Thế là đi đời ta đã đi đứt.