watch sexy videos at nza-vids!
Trường Sa, Hoàng Sa Là Của Việt Nam
TRƯỜNG SA, HOÀNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM
TRƯỜNG SA, HOÀNG SA BELONG TO VIỆT NAM
4teen.pro
Haiduongmobile.wap.sh
Thế giới giải trí cho teen Việt
Clip em xinh nóng bỏng, Clip ca sĩ lộ hàng, girl xinh nóng bỏng độ nét cao
truyen ma kinh di

Ma Sói

Trong khi ấy, Khang, Diệu và Hùng đi vào rừng, đến chỗ Lan bị Minh giết, chẳng thấy gì khác ngoài một cái xác sói bị mất đầu và các cơ quan nội tạng, vũng máu đã khô lại. Khang phát hiện có mấy vết máu rỉ xuống theo một hướng đi. Quan sát kỹ nơi đó, Khang khẳng định:

- Có lẽ Minh đã đánh chết Lan ở chỗ này, Minh đứng đây, tay cầm khúc gỗ còn Lan nằm ở đây. Có thể sau đó, một con sói đi tới, bị một con gì đó giết chết và ăn hết nội tạng cùng cái đầu. Rồi nó tha xác Lan đi...

- Không thể thế được! - Diệu nói - Ở đây không có vết kéo lê đi. Chẳng lẽ con gì đó biết bế Lan đi sao? Còn cây gậy Minh cầm đâu rồi?

- Các bạn xem nè! - Hùng nhìn kỹ và nói - Đây là dấu chân của Minh sau khi giết chết Lan rồi bỏ chạy. Vậy còn dấu chân này là của ai?

Đúng! Có tới hai loại dấu chân khác nhau rõ rệt để lại, cả hai dấu chân đều đi theo một hướng, đó là hướng về nhà. Cả ba người không nói không rằng cùng cảm thấy có gì bất an ở nhà liền cùng chạy về. Họ thắc mắc tại sao lại có dấu chân lạ, có kẻ nào đó đã lấy mất thi thể Lan và bộ đồ lòng của con sói sao? Lại đi về phía ngôi nhà nữa chứ?

Khi ba người chạy về gần tới nhà thì thấy phòng khách tối thui, còn căn phòng trên lầu thì sáng. Lấp ló trong đó mấy bóng người, Hùng linh tính là có chuyện chẳng lành, tay cầm chắc cây gậy gỗ, lao tới. Khang và Diệu cũng làm theo.

Chạy tới trước cửa, Hùng thấy rõ ràng bóng ông nội và các bạn, tay của ai cũng lăm lăm gậy chỉa ra. Ở trong phòng, hình như ông cũng thấy Hùng, vội xua tay, nhưng Hùng không hiểu ý ông, vẫn lao tới. Khang và Diệu đã đứng trước của chính, dùng hết sức Khang đạp mạnh làm cửa chính mở ra. Hùng nhanh như sóc phi thân lên chỗ cửa sổ, nhìn vào trong thấy con ma sói đã đứng trước mặt các bạn và ông nội, bàn ghế đổ ngổn ngang. Tay con ma sói cầm một thanh kiếm giống hệt thanh kiếm Hùng cầm lúc nãy.

Bây giờ thì Hùng hiểu ra mọi chuyện. Đập vỡ cánh cửa kính. Hùng nhảy vào trong vừa kịp lúc đỡ được đường kiếm của con ma sói chém tới Hiền. Khúc gỗ bị đứt một đoạn ngắn.

- Mau thoát ra bằng đường cửa sổ! - Hùng hét lên.

- Vậy còn cháu thì sao? Ông không để cháu ở lại một mình đâu!

- Ông mau đi đi, một mình cháu đối phó với nó được mà!

Hùng phải ngừng tại, né tránh đường kiếm của con quái vật đồng thời đánh mạnh một gậy vào đầu của nó. Con ma sói loạng choạng, quay người lại, lao tới Hùng.

Hùng cố ý dụ nó ra phía hành lang xuống phòng khách. Khi xuống đến phòng khách. Khang nhảy vào hỗ trợ tiếp cho Hùng. Diệu cũng xông vào. Ba người đánh con ma sói nhưng gậy gỗ đối với nó chẳng ăn thua gì cả. Hai bên giao đấu một hồi ra khỏi nhà lúc nào không hay.

Dưới ánh trăng, con ma sói như khoẻ hơn. Đánh nhau một hồi ba thanh gỗ chỉ còn lại ba mẫu ngắn ngủn chẳng làm nên cơm cháo gì cả. Chưa biết làm gì thì Diệu bị một nhát kiếm, cả thân hình Diệu ngã khuỵu xuống, Hùng nhanh chân đá văng thanh kiếm của con ma ra xa. Bị mất vũ khí,con ma sói hoảng hốt chạy đi. Khang đỡ Diệu ngồi dậy nhưng đã muộn, Diệu đã tắt thở. Hùng chạy vào nhà, thấy ông nội và các bạn đang ở trong phòng, khuôn mặt lộ vẻ sợ hãi tột cùng.

- Con biết rồi ông ơi, con ma sói đó chính là Lan, nói chính xác chính là thi thể của Lan và cái đầu của con sói. Khi chúng con tới đó, chỉ thấy một cái xác sói bị mất hết nội tạng. Như thế là con ma sói đó là Lan!

- Nó đã ăn chịt anh Lâm! - Ngọc nức nở.

- Lâm? Lâm bị nó ăn thịt rồi sao?

Mọi người không hề biết rằng, con ma sói bấy giờ đã nhặt thanh kiếm lên, từ từ tiến lại sau lưng Khang, khi nhận thấy được nguy hiểm thì đã quá muộn.

Thanh kiếm giáng xuống, cái đầu Khang lăn lông lốc giữa bãi đất trước nhà.

Con ma sói chụp lấy thi thể của Khang, định moi các cơ quan nội tạng ra ăn, thì bị một cú đánh trời giáng văng ra xa. Thì ra là Diệu, trên mình Diệu đã mọc đầy lông của loài sói. Diệu đã trở thành một con ma sói thực thụ. Hai con ma sói gầm lên, lao vào nhau như điên dại. Dưới ánh trăng, ánh kiếm loang loáng từ từ cắt rời từng phần trên cơ thể Diệu. Từng bộ phận rơi ra đều trở lại nguyên dạng cũ. Diệu bị một nhát kiếm chém đứt nửa người té xuống nằm bất động. Con ma sói từ từ tiến lại cũng moi các cơ quan nội tạng của Khang với Diệu.

Trong nhà các bạn không hề hay biết chuyện ở ngoài.

- Minh, tay bạn bị làm sao thế? - Linh hỏi

Mọi người chú ý nhìn cánh tay phải của Minh, nó cũng bắt đầu mọc đầy lông xám trắng. Minh hoảng loạn hét lên.

- Có phải cậu đã cầm một khúc gậy đánh Lan bằng bàn tay này không? - Hùng cất tiếng hỏi.

- Đúng vậy! Tôi vốn thuận tay phải mà!

- Nói vậy thì chính cậu cũng sắp biến thành ma sói rồi!

- Không thể nào! Sao lại thế được? Tôi không tin! Hãy nói là cậu chỉ nói đùa thôi đó!

- Phải chặt đứt cánh tay này ngay, nếu không cậu sẽ bị biến thành ma sói!

- Đừng! Đừng làm làm như thế!

Vừa nói Minh vừa bỏ chạy ra ngoài cửa, Hùng đuổi theo nhưng khi ra đến cửa thì chẳng còn nhìn thấy Minh đâu nữa, trước mắt Hùng là một con ma sói, con ma sói gớm ghiếc đáng kinh sợ. Con ma sói quay lại nhìn Hùng, ánh mắt nó như van lơn một điều gì đó. Nó chần chừ rồi đi thụt lùi, lắc đầu và quay lưng chạy mất vào rừng.

Hùng biết đó chính là Minh, tuy đã thành ma sói nhưng Minh vẫn còn có lý trí, vần phân biệt được ai là bạn bè của mình. Nhìn theo bóng Minh chạy đi, Hùng chợt nhìn thấy con ma sói kia, nó đang ăn thịt Khang và Diệu. Hùng tái mặt đi, định lao ra ngoài quyết một trận sống mái với nó, nhưng Linh đã kịp thời ngăn lại:

- Bạn mà ra đó lúc này chẳng khác nào tự nạp mạng cho nó!

- Nhưng nó đang ăn thịt Khang và Diệu, đó cũng là các bạn tôi!

Thì Khang và Diệu cũng là bạn của Linh mà, nhưng biết làm sao được. Bây giờ không phải lúc đau buồn hay thương tiếc mà phai tìm cách tiêu diệt con quái vật đó và cứu Minh trở lại như cũ.

Hùng kéo Linh vào nhà, khoá chặt cửa lại và quay qua hỏi ông lão:

- Bây giờ phải làm sao hả ông?

- Ông cũng không biết làm sao! - Ông lão trầm ngâm.

Mỗi người đăm chiêu suy nghĩ tìm cách tiêu diệt ma sói.

- Hay là ta đốt nó? - Hiền rụt rè nói.

- Ý kiến hay lắm! - Mắt ông lão vụt sáng lên - Đúng rồi đó! Lửa đốt cháy được mọi thứ mà. Hùng, cháu xuống lấy dầu lên đây, càng nhiều càng tốt. Bây giờ ta phải làm thế này. Một người sẽ ra dụ nó vào đây. Khi nó vào tới, ta sẽ bất ngờ tạt dầu vào người nó, ngay lập tức phải có một người châm lửa đốt nó liền. Phải phối hợp thật chính xác nếu không thì sẽ có thêm người chết oan nữa. Bây giờ phải có ai đó nhận nhiệm vụ ra dụ nó, đây là một việc rất nguy hiểm, cần một người chạy thật nhanh.

- Cháu, cháu chạy nhanh nhất trong bọn. - Vừa nói Tuấn vừa đứng lên.

- Được rồi. Các cháu nấp vào chỗ kia, khi nó chạy tới thì đồng loạt hất dầu vào nó.

Vừa nói ông lão vừa chỉ vào Hân, Hiền, Linh và Ngọc:

- Khi nó bị hất dầu, ông và Hùng sẽ châm lửa đốt nó ngay!

Bàn bạc xong xuôi. Bố trí mọt việc thật chu đáo, Tuấn đi ra cửa, quay lại nhìn mọi người một lần nữa rồi lấy hết bình tĩnh mở cửa ra. Ma sói vừa ăn xong nội tạng của Khang và Diệu, bỗng thấy cánh cửa bật mở ra, Tuấn đứng đó dáng thách thức, nhanh như chớp nó chụp lấy thanh kiếm và lao tới. Đợi cho nó tới một khoảng Tuấn quay mình chạy vào nhà lại phía cầu thang. Con ma sói lao theo đến dưới chân cầu thang bỗng thấy dầu tứ phía bay ập vào người nó.

Khựng lại một chút do quá bất ngờ chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì một chiếc que diêm bật lửa sẵn lại lao tới. Thế là con ma sói trở thành một cây đuốc sống, nó lăn lộn dưới nhà, nó gào lên đầy đau đớn.

Bàn ghế đổ ầm ầm mỗi khi nó lăn tới chạm phải. Mọi người đứng sững nhìn con ma sói mà không biết làm gì cũng chẳng nói nên lời nào.

Con ma sói đau đớn giãy giụa và quơ quào loạn xạ. Bỗng một ánh quang do thanh kiếm phản chiếu ánh lửa loé lên, và một tiếng thét đau đớn vang lên.

Hùng thấy ông lão ngã xuống, lưng ướt đẫm máu.

- Ông ơi! - Hùng hét lên và lao tới đỡ ông lão dậy.

Ông láo chỉ kịp nói một câu gì đó không nghe rõ, chỉ loáng thoáng là hai chữ "kiếm... chém..." và trút hơi thở cuối cùng. Hùng đau đớn ôm ông khóc mà không hề biết rằng nguy hiểm đang cận kề. Con ma sói đã dập tắt được lửa trên người và đứng đó nhìn Hùng.

Bộ lông của nó bị cháy sém đen bốc lên một mùi khét khó chịu. Ma sói cầm thanh gươm loạng choạng bước lại sau lưng Hùng. Ngọc hét to gọi Hùng nhưng Hùng vẫn bất động ôm lấy ông lão. Con ma sói chém xuống, Ngọc lao tới lấy thân mình ra che chắn cho Hùng bất chấp nguy hiểm. Một tiếng "phập" phát ra khi thanh kiếm giáng xuống. Ngọc nghĩ tới cái chết. Chưa hoàn hồn thì Ngọc thấy mình và Hùng bị hất văng sang một bên.

Định thần nhìn lại thì Ngọc và Hùng nhận ra ông lão đã biến thành một con ma sót và kịp đưa tay đỡ đường kiếm cho hai người. Nhát kiếm chém vào giữa bàn tay của ông lão, máu rỉ ra. Con ma sói kia rút kiếm lại, đồng thời ông lão cũng lao lên. Hai con ma sói đánh nhau.

Sau thoáng ngỡ ngàng, Hùng nhặt thanh kiếm của ông lão rơi trên nền nhà lao tới. Mặc dù là kiếm đạo cấp sáu, và có thêm cả ma sói là ông lão hỗ trợ, nhưng Hùng chẳng làm được gì con ma sói kia. Đang đánh nhau thì Hùng vấp phải một cái ghế đổ gần đó, té nhào xuống.

Thừa dịp đó, con ma sói đâm thẳng vào người ông lão một nhát. Ông lão rú lên thất thanh, đồng thời bằng sức mạnh phi thường, con ma sói đưa đường kiếm lên trên cắt đôi ông lão ra làm hai từ phần bụng lên trên. Ông lão ngã quỵ xuống, trở lại thành một ông lão hiền hậu đáng thương. Máu từ người ông lão chảy ra lênh láng.

Mọi người chưa kịp làm gì thì con ma sói lại tiếp tục lao tới, chém đứt luôn đầu của Linh, Tuấn và Hiền một lượt. Ba cái đầu rơi ra, lăn long lóc xuống dưới chân của Hân, quá sợ hãi Hân ngất xỉu đi mà chẳng kịp nói tiếng nào.

Con ma sói trong cơn điên dại lao tới Ngọc, giơ thanh kiếm lên và chém xuống, nhưng Hùng đã kịp giơ kiếm ra đỡ cho Ngọc một nhát kiếm chí mạng.

Thuận đà Hùng đưa chân đá bay luôn thanh kiếm của con quái vật. Ma sói mất vũ khí, lùi lại và bỏ chạy ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại Hùng với Ngọc trong nỗi sợ hãi. Ngọc chạy lại phía Hân đỡ Hân dậy. Hùng bế xác từng người lại và đặt nằm ngay ngắn lên nền nhà lấy một tấm vải lớn phủ lên thi thể của từng người. Lòng đau như cắt.

Bỗng nghe có tiếng gầm gừ ngoài cửa nên Hùng nhanh tay chụp lấy hai thanh kiếm lao ra cửa quyết trả thù cho mọi người. Ra đến cửa, Hùng đứng sững lại, ở bãi đất trống trước nhà là xác của Khang đã bị mất hết nội tạng và đầu, vương vãi gần đó là các bộ phận của thi thể Diệu, nhưng điều làm Hùng dừng lại chính là hai con ma sói đang đứng gần đó. Chúng hướng vào nhau, Hùng biết ngay là Minh và con ma sói đang định đánh nhau.

Hai con ma sót nhìn nhau rồi cùng tru lên một hồi dài, sau đó là lao vào nhau như các đấu sĩ. Hùng đứng nhìn hai con ma sói đánh nhau kịch liệt, thấy Minh sắp thất thế, Hùng tay cầm hai thanh kiếm lao ra ngoài. Xông vào giữa hai con ma sói, Hùng chẳng còn biết gì nữa chém tới tấp vào con ma sói độc ác. Con ma sói bi chém máu chảy xuống. Hùng múa kiếm điêu luyện đánh tới tấp khiến con ma sói không kịp trở tay.

Bỗng hai thanh kiếm chạm vào nhau nghe "choang" một tiếng và gãy vụn.

Hai tia chớp chói loà từ hai cái chuôi kiếm phát ra, quyện vào nhau thẳng vút lên trời đồng thời một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Hùng thấy dưới chân rung chuyển.

Chói mắt quá nên Hùng phải nhắm mắt lại. Khi mở mắt ra, Hùng nhìn thấy dưới chân mình là những mảnh vụn của hai thanh kiếm, con ma sói cũng biến đâu mất, lăn long lóc giữa đất một cái đầu sói, gần đó là một thi thể không đầu của một cô gái đầy máu. Hùng quay người nhìn lại thì thấy Minh đang nằm bất tỉnh ở đó.

- Tiếng nổ gì vậy Hùng? - Ngọc và Hân từ trong nhà chạy ra đứng ở cửa.

Trán vã mồ hôi, Hùng quay lại và nói:

- Mọi chuyện xem như kết thúc rồi!

Những tia nắng đầu tiên xuyên qua rừng cây trải lên căn nhà ở bìa rừng ánh nắng như xua tan đi bao nhiêu sợ hãi mà mọi người đã phải gánh chịu. Sợ hãi hết, nhưng còn lại đây là nỗi nhớ khôn nguôi của ba người bạn, họ đã mất ông nội, đã mất bạn bè và suýt nữa thì mất mạng.

Hùng đứng đón ánh bình minh trong nỗi đau đớn tột cùng. Tiếng chim hót xa xăm vọng tới dưới tiếng gió, dưới ánh nắng yếu ớt vàng tươi của ngày Giáng Sinh.

Sau đó ba người bạn đã âm thầm an táng cho những người xấu số ở nghĩa trang riêng của ông lão và quay trở về thành phố. Năm tháng trôi qua, họ đã bịa ra một câu chuyện về một tai nạn để che giấu việc không trở về của những người bạn. Mấy năm sau, câu chuyện và nỗi đau của họ cũng dịu lại, họ hầu như quên đi đêm Giáng Sinh đầy kinh hoàng ngày trước.

Nhưng rồi đến một ngày kề cận ngày Giáng Sinh, cả ba người bạn cùng không hẹn mà gặp lại ở trước mộ của những người bạn cũ và ông lão. Ba người nhìn nhau không nói nên lời, ánh nắng chiều yếu ớt cố bám trụ lại nhưng không được, bóng đêm dần lên, họ nghe văng vẳng trong rừng một tiếng chó sói tru, và những cảnh tượng ngày xưa được tái hiện lại. Hôm sau, khi ra viếng mộ của mọi người thì thấy chúng bị đào bới lên, không còn nhìn thấy một thi thể nào nữa. Cả hai thanh kiếm được chôn gần đó cũng bị đào lên và đánh cắp.

Nhưng đó là một câu chuyện khác rồi...

Hết.