Thật sự, Nàng ghét hắn. Nàng ghét cái lối nói chuyện khiêu khích, thách thức nàng của hắn, ghét cái đầu tinh thông mọi thứ của hắn, ghét cái kiểu hắn nắm bắt những suy nghĩ của nàng. Ghét cái lối hắn ngồi quay mặt ra cửa sổ suy nghĩ khi có vấn đề gì cần giải quyết, ghét những bước chân quả quyết, chẳng cần nhìn ai mà cũng chẳng cần biết ai đang nhìn mình. Nói tóm lại, nàng ghét tất cả những gì thuộc về hắn. Nhưng nàng không dám thể hiện. Đơn giản, hắn là sếp của nàng.
Nàng không đẹp, nhưng nàng hấp dẫn. Ở nàng có cái gì đó cuốn hút người đối diện. Nó không phải là bùa ngải nhưng lại như một thứ mật kết dính. Chẳng mấy ai dám nhìn sâu vào mắt nàng trừ Anh – chồng nàng và người thứ 2 là hắn. Hắn nhìn thẳng vào nàng lúc nói chuyện, lúc trao đổi công việc, lúc tranh cãi và ngay cả khi ra lệnh. Và thật kỳ lạ, chưa một lần, nàng đủ can đảm để đối diện với ánh mắt đang chiếu thẳng vào mình.
Nàng ghét hắn. Hay hắn làm nàng phải sợ? Hay nể? Hay tôn trọng?
Nàng! 27 tuổi. Nàng có một cái đầu biết nghĩ, một tâm hồn không quá yếu đuối nhưng đủ để cảm nhận cái đẹp, một lối suy nghĩ và giải quyết công việc một cách năng động. Như thế không có nghĩa là nàng hoàn hảo, nhưng xét về một khía cạnh nào đấy, điều đó là đủ cho một người phụ nữ nói chung và đàn bà nói riêng.
Nàng lấy chồng đã được bốn tháng. Chồng nàng, một người phù hợp với nàng từ tính cách, suy nghĩ, cho đến tâm hồn. Nàng yêu chồng. Nếu sắp xếp hai đấng sinh thành ban sự sống cho nàng là một phần sống trong cơ thể nàng, thì chồng nàng sẽ chiếm phần con lại. Nàng lớn lên trong sự cưng chiều của ba mẹ, và bây giờ là sự cưng chiều của chồng nàng. Nàng hạnh phúc, rất hạnh phúc. Nhưng có bao giờ, hạnh phúc quá nhiều lại là hoang phí?
Nàng và chồng nàng, có một thời gian dài để tìm hiểu, yêu đương và gắn kết. Anh đến với nàng, bằng sự chân thành, độ lượng và từng trải, anh dập tắt ngọn lửa hoang dại trong nàng. Bên anh, nàng bình dị, như một con mèo ngoan tìm được nơi trú ẩn ấm áp, an toàn và viên mãn. Từ khi gặp anh, nàng không còn bị choáng ngợp trước một hình bóng nào khác. Nàng thuộc về anh, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn.
Nàng thích mùa đông. Cái lạnh lẽo của mùa làm nàng cảm nhận đủ sự nồng ấm từ những vòng tay ôm của chồng. Hay bằng sự thấu hiểu, anh chẳng bao giờ nới