nếu không phải dạo này tao thấy bạn í… hay nhìn tao.
Hà phải tu nhân trần ừng ực để nuốt trôi miếng bánh. Nó tròn mắt nhìn Nguyên khiến con bé vội phân trần:
- Tao không tưởng bở đâu mà! Hôm tao với mày đang tung tăng học đánh cầu lông ở sân thể dục thì bạn í đi qua, quay lại nhìn tao. Lần tao đi qua lớp bạn í thì bạn í chạy ra cửa trông theo. Và bạn í ngó vào khi qua lớp mình.
Hà ngừng ăn, băn khoăn:
- Nguyên ơi, thế giữa chuyện mày thích bài hát kia và chuyện bạn Lớp trưởng này thì có liên quan gì đến nhau?
- Là như này: lúc trước tao chỉ biết rằng bạn í là lớp trưởng lớp C…
- Hử? Cái thằng cao, gầy, trắng xanh, mắt thâm quầng như con ma á?
- Đẹp trai thế mà mày bảo trông như ma! Mày có biết là tao cực kỳ ấn tượng cái mắt thâm quầng ấy không? Đó là con mắt của… học hành chăm chỉ! Phải thường xuyên thức khuya học bài thì mắt mới như thế. - Nguyên nói đầy tự hào. - Mà mày để tao kể tiếp đã. Tao thì trong sáng, mày biết rồi đấy (Hà lại phải tu nước), nên tao chẳng có ý định tìm hiểu gì cả. Tình cờ lúc sáng nay có thông báo cán bộ Đoàn các lớp đi dự lễ kết nạp đoàn viên mẫu ở lớp C! Trong bản tóm tắt nội dung chương trình, tao thấy ghi tên MC là Hoàng Xuân Bách…
- Mày dừng lại để tao kể nốt cho. Đấy chính là bạn Lớp trưởng?
- Đúng, sao mày biết?
- Tóm lại là chỉ vì bài Mưa rơi cuối tuần là bài đinh của Hoàng Bách, mà Hoàng Bách thì trùng tên với bạn kia nên mày thích bài í?
- Chính thế!
- Nhưng không phải mày đãi tao một bữa tuý luý như này chỉ để nghe mày kể huyên thuyên thế chứ?
Mặt Nguyên xị ra (một cân mặt - không kém):
- Bây giờ tao đang muốn làm quen với bạn í mà chẳng biết làm sao!
- Ối mẹ ơi! - Hà rên rỉ. - Này, mày để tao tự trả xiền bữa này, nhá. Tao còn chả có mảnh tình vắt vai nào, làm sao mà quân sư cho mày được?
Đáp lại nó là một âm thanh như vừa khóc vừa hát:
- Ư ư… tao không biết đâu! Tao chỉ muốn làm bạn mà…
***
Tạm biệt chị Cút - Nem - Bao, hai đứa về trú ngụ ở tệ xá của Nguyên .
- Tao nghĩ cứ thẳng thắn là tốt nhất! - Hà đang cố gắng để đúng với vai trò của một cạ cứng (Horoscope phán về nó với Nguyên như vậy) cũng như xứng đáng với… những gì nó đã xơi.
- Ừm... rõ mười mươi là tao đâu có thể nói: tớ muốn làm quen với cậu vì… cậu giống cái anh tớ bồ kết thuở “ấu thơ trong tôi là”?
- Ờ, nghe như kiểu thế